CỔ TÍCH VIỆT NAM SƠN TINH THUỶ TINH Ngày xửa ngày xưa, vua Hùng thứ 18 có cô con gái vô cùng xinh đẹp tên là Mị Nương. Nhà vua đã già yếu nhưng thương dân như con nên cả hai cha con thường xuyên thăm hỏi và giúp đỡ người dân. Nhũ mẫu: Công chúa, Người
CỔ TÍCH VIỆT NAM SƠN TINH THUỶ TINH Ngày xửa ngày xưa, vua Hùng thứ 18 có cô con gái vô cùng xinh đẹp tên là Mị Nương. Nhà vua đã già yếu nhưng thương dân như con nên cả hai cha con thường xuyên thăm hỏi và giúp đỡ người dân. Nhũ mẫu: Công chúa, Người quay lại đây cho thần. Nhũ mẫu: Bẩm bệ hạ thứ tội, thần làm kinh động đến Người. Công chúa đang giả làm cung nữ định trốn ra ngoài. Công chúa: Thưa cha, trời sắp nổi bão rồi, con muốn đến giúp người dân và Lạc hầu! Vua: Ha ha ha Con gái của ta Công chúa: Thưa cha con không muốn kinh động đến Người. Con chỉ muốn đi giúp dân khi họ khốn khó. Vua: Ha ha ha.. Cha biết, cha biết, nhưng con cũng là một công chúa lá ngọc cành vàng. An nguy của con cũng là bộ mặt quốc gia. Lần này, con phải nghe lời nhũ mẫu. Cha phải thức chờ tin của các Lạc hầu, Lạc tướng.
Công chúa: Không hiểu các vị thần đang làm gì mà lại để bão nổi lên đe doạ dân lành như vậy. Thuỷ Tinh: Ha ha ha Lần này bay xoáy cho ta! Đảo chiều về hướng Bắc xem nào! Sơn Tinh: Thuỷ thần, ngươi đang gây rối đến đời sống dân lành đó! Thuỷ Tinh:Hứ.. Im đi! Ta đang thử nghiệm kiểu bay mới. Sơn Tinh:Thử nghiệm sức gió bão phải đến đáy vực ở ngoài biển cả phía Đông! Ai cho ngươi lên không trung làm loạn! Thuỷ Tinh:Việc làm gió bão là chuyện của ta.Thì ra ngươi đang ganh tị với tài ba của ta? Sơn Tinh:Không được làm tổn hại đến đời sống của dân lành! Dừng lại, nếu ngươi cứ tiếp tục ta sẽ Thuỷ Tinh: Sẽ nói tiếp cho khàn hơi phải không? Hứ! Ngươi chỉ biết lắm lời! Có giỏi thì lên đây! Thuỷ Tinh:Tên người rừng bám dai như đỉa.
Sơn Tinh:Tên Thuỷ Tinh thật là giỏi gây hoạ! Ta phải xuống giúp họ một tay. Sơn Tinh:Ha ha ha Thôi cứ nhìn đó đi! Ta biết ngươi không thích biến hình nhưng nếu con người nhìn thấy hình dáng thật sự của chúng ta thì họ sẽ chết khiếp mất ! Sơn Tinh:Tiểu hổ của ta ngoan lắm! Lạc hầu:Bái kiến công chúa! Người đi đâu vậy? Ở đây hỗn loạn lắm! Công chúa:Ta đến đây để giúp mọi người! Công chúa và Lạc hầu:Không! Coi chừng! Lạc hầu:Trời ơi Công chúa, Người không sao chứ? Còn Nhí nữa, sao con lại chạy vào căn nhà đang đổ vậy hả? Nhí: Hu Hu.. Con tìm bùa bình an của mẹ cho con. Nó nằm ở trong đó. Lạc hầu: Con thật là.. Tại sao lại liều mạng như vậy? Ta đã mất con trai và con dâu, ta không muốn mất luôn đứa cháu nội đáng yêu của ta.
Sơn Tinh:Mọi người không sao là tốt rồi! Lạc hầu: Cảm ơn tráng sĩ đã ra tay cứu cháu tôi và Công chúa Mị Nương! Công chúa: Đa tạ tráng sĩ! Sơn Tinh: Đó là vinh hạnh của ta. Công chúa và bé Nhí không sao là tốt rồi. Lạc hầu: Con nín khóc đi! Có bị đau ở đâu không? Sơn Tinh: Không bị thương ở đâu là tốt rồi! Xem ta có gì này! Sơn Tinh: Đây là mèo của chú, tên là Tiểu Hổ. Nó thích được gãi đầu như vầy nè. Công chúa: May mà có tráng sĩ. Hình như chàng không phải là người vùng này. Sơn Tinh: Đúng vậy! Tôi tên Sơn, hay ở trên núi. Cơn bão hôm qua to quá nên tôi tới xem mọi người có cần giúp gì không? Lạc hầu: Vậy thì tốt quá! Thêm người thì bớt việc! Nhờ tráng sĩ qua đây phụ dựng lại mấy cái cột nhà.
Công chúa: Như vậy cũng tạm rồi. Ta về cung thôi! Mai làm tiếp! Thuỷ Tinh: Kìa người đẹp, giữa những ngọn sóng, nàng làm gì ở đây? Công chúa:Ngươi là ai? Thuỷ Tinh: Nè, cô gái xinh đẹp, ta là người đàn ông tài giỏi. Trai tài gái sắc một đôi, nàng có muốn đi dạo thuỷ cung với ta không? Công chúa: Hỗn xược! Đừng có lại gần ta! Thuỷ Tinh: Dám mắng ta? Ta là Thuỷ thần, ta tha tội chết nhưng sẽ bắt ngươi về hầu hạ ta. Sơn Tinh:Tên kia, mau bỏ Công chúa ra! Ngươi đang hỗn láo với Công chúa, con của Hùng Vươngvua của đất này đó. Thuỷ Tinh: Hãy tha thứ cho Thuỷ thần si tình ngốc nghếch này! Nàng hãy dẹp tên người rừng này đi! Ta sẽ đưa nàng đi ngắm đại dương bao la huyền ảo.
Công chúa: Không cần phải xin lỗi! Ngươi hãy mau đi đi! Công chúa: Cảm ơn tráng sĩ đã đến kịp lúc, nhưng vậy có nghĩa là sao? Hắn là thần biển thiệt sao? Sơn Tinh: Hắn tự xưng là thần biển. Ta thấy hắn không xứng nhưng thôi, ta chỉ mong công chúa bảo trọng! Trời đã tối rồi để ta đưa Công chúa về cung. Công chúa: Đa tạ tráng sĩ, ta có thể tự về Nhũ mẫu: Công chúa, hôm nay Người lại lân la đến mấy làng bị thiên tai nữa đúng không? Công chúa: Nhũ mẫu biết không, họ đang rất khó khăn cực khổ đó nên con không thể bỏ mặc họ. Nhũ mẫu: Nhưng Người là Công chúa, theo đúng lễ nghi thì Người phải đến điện thờ để cầu nguyện cho dân chúng. Sao Người có thể đi lung tung và nói chuyện với các quan và thường dân cả nam lẫn nữ được? Công chúa: Ta vẫn đến điện thờ đó thôi, nhưng phải ra tay giúp người thì mới là thiết thực. Vả lại dân thường thì sao chứ, họ có khi còn giỏi hơn khối vương tôn công tử nữa.
Nhũ mẫu: Ahh.. Vậy là Công chúa đã gặp người hơn cả vương tôn công tử hả? Công chúa: Ơ.. Làm gì có. Nhũ mẫu: Người nên nhớ, Người là Công chúa thì phải lấy Hoàng tử. Việc đó còn là trách nhiệm với sự bình an của đất nước. Công chúa: Con biết rồi! Nhiệm vụ này Vua cha cũng đã nói, nhưng mà ít nhất thì hôn nhân cũng phải mang đến hạnh phúc, bình an mới đáng cho con hi sinh chứ. Nhũ mẫu: Công chúa thật biết nghĩ! Công chúa: Hôm nay có 1 người thật sự vững chãi, giúp được người dân mà còn cứu cả mạng sống của con nữa. Nhưng sao chàng ấy lại sống một mình trên núi chứ? Sứ giả: Xin kính chào Hùng Vương, thần là Sứ giả của Đại quốc. Xin được kính chúc Hùng Vương thọ tỉ nam sơn. Kính chúc cho ban giao giữa 2 nước chúng ta càng thêm khắng khít.
Vua: Sứ giả miễn lễ. Chẳng hay Ngài từ xa hoả tốc đến đây là vì sự việc cấp bách gì khiến chúng tôi không kịp đón tiếp chu đáo hơn? Sứ giả: Bẩm Hùng Vương, quả là tôi có hơi đường đột. Nhưng vì tin vui không thể chậm trễ nên tôi vâng lệnh đi ngay. Vua: Tin vui à, là tin gì vậy? Sứ giả: Vua Tây Âu của chúng tôi, văn võ song toàn. Vốn nghe danh Công chúa là cốt tiên, nhan sắc phi phàm nên muốn xin cưới Công chúa để kết tình thông gia. Vua: Chẳng phải vua Tây Âu đã có Hoàng hậu rồi sao? Xin Ngài gửi lời cảm tạ của ta đến Vua của Đại quốc! Nhưng ta đã già lại chỉ có 1 mụn con gái này, nếu gả nó đến Đại quốc của Ngài, ta sẽ khó có cơ hội gặp lại nó.
Sứ giả: Nghĩa là Ngài không đồng ý? Thưa Hùng Vương, Ngài phải suy nghĩ thật kĩ! Nếu từ chối, ta e sẽ không hay cho hoà bình của cả đôi bên.. Vua: Ta đã quyết, Ngài có lẽ đi đường đã mệt mỏi và muốn nghỉ ngơi.. Sứ giả: Ta không cần nghỉ ngơi. Đây là 1 sự sỉ nhục với đất nước ta.. Vua: Ta sẽ gửi tặng cho Vua nước Ngài một số món đồ quý giá, coi như không uổng Ngài đã lặn lội đường xa đến đây. Ngài có thể khởi hành bất cứ lúc nào!. Sứ giả: Hứm.. Được! được! Vua ta cũng đã dặn, nếu vậy thì từ nay lễ vật cống nạp sẽ tăng lên gấp 3 nếu Ngài từ chối mối lương duyên này.. Công chúa: Gấp 3? Thật quá đáng!. Sơn Tinh: Ta nghĩ là mình đã yêu Công chúa. Nàng không những có 1 nhan sắc phi phàm mà còn có 1 trái tim nhân hậu, luôn gần gũi giúp đỡ mọi người. Thật là 1 Công chúa hiếm có! Nàng mạnh mẽ đối đầu với Thuỷ Tinh nhưng lại dịu dàng với ta. Ta muốn hát 1 bài: Ôi! Mị Nương. Mị Nương ơi, nàng là hoa toả hương thơm đẹp nhất đời!.
Thuỷ Tinh: Tên sơn thần lúc nào cũng làm kỳ đà cản mũi ta. Rắn: Chủ nhân ơi, Ngài phải kiên trì! Thuỷ Tinh: Đúng, ta phải tìm được cách cưới được nàng thật rình rang. Lạc hầu: Thần được biết Vua Tây Âu rất già nua và xấu xí. Hơn nữa, ông ta cũng đã có Hoàng hậu rồi. Hỏi cưới Công chúa là lẽ gì? Vua: Nên Trẫm mới từ chối thắng mặt như vậy! Lạc hầu: Việc ấy chẳng khác gì đưa Công chúa đi làm con tin nơi Đại quốc. Nhưng việc chúng ta đối đầu trực tiếp với Đại quốc quả là mạo hiểm thưa Bệ hạ. Vua: Đúng vậy, vì bọn họ sẽ triển khai quân ngay khi tên sứ giả về nước báo tin ta từ hôn, nên chúng ta phải có đối sách ngay.
Lạc hầu: Bẩm Bệ hạ, theo thần thì chúng ta phải mau chóng cầu thân với 1 nước khác. Vua: Ở nước làng giềng có chàng Hoàng tử khôi ngô. Ta nghĩ kết thông gia sẽ vẹn đôi bề, vừa cho con gái ta tìm được nơi xứng đáng vừa khiến cho Đại quốc muốn động binh cũng phải dè chừng. Công chúa: Thưa cha, như vậy cũng là gả bán con rồi. Thế thì khác gì việc gả đi Đại quốc? Vua: Con gái, việc cầu thân có lợi cho nước nhà. Chẳng phải con luôn lo cho sự an nguy của bá tánh hay sao? Nếu ta không liên minh thì sớm muộn cũng không cản nổi họ thôn tính chúng ta khi ta suy yếu. Công chúa: Cha, nhưng con không thể lấy 1 người xa lạ Vua: Con ơi, cha đã già yếu. Một mình con không thể gánh vác cả quốc gia này. Trước sau con cũng phải lấy chồng thì hãy lấy 1 Hoàng tử xứng đáng.
Công chúa: Nhưng con không phục! Hãy cho con lấy 1 người tài giỏi trong nước! 1 tướng giỏi sẽ giúp dân chúng ấm no, lãnh đạo binh lính bảo vệ hoà bình. Vua: Mị Nương! Con Rắn: Mệt muốn rã mình. Chủ nhân chẳng hoá phép cho ta. Ở giữa rừng vầy lấy đâu ra tin tức của nội cung mà bẩm báo chứ. Vua: Ngươi có nghe thấy gì không? Hình như là tiếng của Công chúa. Lạc hầu: Con ngựa của Công chúa đây mà. Chắc là Công chúa gặp nạn rồi! Vua: Mau chạy đến nơi đó cứu Công chúa! Vua: Con gái, đừng sợ, đừng sợ! Công chúa: Vua cha đi theo con làm gì? Con muốn được ở một mình! Vua: Trẫm chỉ có mình con nên chiều con quá đến hư mất rồi.
Công chúa: Cha cứ để mặc con! Vua: Tay bị trầy còn chân bị trật nữa. Con là lá ngọc cành vàng. Con đau làm cha cũng xót lắm, con có biết không? Công chúa: Con xin lỗi đã làm Vua cha lo lắng. Con đã suy nghĩ về những lời của cha và Lạc hầu đã nói, con chấp nhận trách nhiệm của 1 Công chúa. Xin cha mở hội kén rể cho con được chọn người xứng đáng. Vua: Được, đúng là chỉ có con gái ta mới nghĩ được như vậy. Ta ra lệnh loan tin này đi khắp nơi. Bất kể là đồng bằng hay vùng biển, trong nước hay ngoài nước đều có thể tham gia kén rể, trình diễn tài năng. Người giỏi nhất sẽ được Công chúa chọn làm chồng.
Rắn: Chủ nhân, có tin nóng hổi. Thuỷ Tinh: Tin gì? Nói nhanh lên! Rắn: Vua Hùng vừa loan tin kén rể khắp đồng bằng, miền núi, biển sâu là nơi đâu, đều có thể đến thi thố tài năng để nhà Vua kén phò mã. Thuỷ Tinh: Hớ, nhà Vua kén rể thì can chi đến ta. Ủa, cái gì? Vua Hùng là cha đẻ của người con gái trong mộng Mị Nương phải không? Rắn: Dạ, Công chúa Mị Nương là Công chúa vua Hùng đó. Thuỷ Tinh: Ta phải luyện tập võ nghệ và phép thuật để tỉ thí. Ta nhất định cưới được nàng. Rắn: Vâng thưa chủ nhân, nhưng Ngài cũng đừng quên sẽ có Sơn thần cùng tham dự. Thuỷ Tinh: Ta không sợ hắn. Hắn có gì hơn ta? Chỉ toàn là đá núi. Ta nhất định thắng, không để cho tên thần núi đó thoả chí đâu.
Lính: Tâu Bệ hạ, có 1 đoàn người kì lạ đến xin cầu hôn.. Sơn Tinh: Bái kiến Hùng Vương, đến từ rừng già phương Nam huyền bí, thần của thảo mộc và muôn thú, tôi là sơn thần – Sơn Tinh. Xin được ra mắt nhà Vua và dâng 1 chút lễ vật xin phép cầu hôn con gái của Ngài.. Vua: Miễn lễ, Ngài là sơn thần à?. Sơn Tinh: Dạ đúng vậy. Công chúa: Thì ra, Ngài chính là tráng sĩ đã 2 lần cứu ta thoát nạn ở làng chài ven biển.. Thuỷ Tinh: Thuỷ thần xin bái kiến Hùng Vương và Công chúa Mị Nương xinh đẹp. Ta cai quản biển khơi đem đến cho dân Ngài những sản vật biển. Ta đến đây để tỉ thí cầu hôn Công chúa Mị Nương.. Vua: Thưa sơn thần và thuỷ thần, thật là vinh dự cho ta và đất nước của ta khi được cả 2 chúa tể của rừng thẳm và biển sâu đến hỏi cưới con gái ta làm vợ. Ta thật bối rối. . Thuỷ Tinh: Ngài không cần phân vân. Của cải trù phú của ta Ngài đã thấy. Hãy xem ta thi triển tài năng phép thuật đây!.
Sơn Tinh: Mọi người đừng sợ! Thuỷ Tinh: Sơn Tinh, ta đang thi triển phép thuật trổ tài cho Công cúa thấy. Ai cho ngươi xen vào? Vua: Thuỷ thần! Sơn thần! Ta đã thấy được phép thuật rồi! Xin dừng tay để ta có sự phán quyết! Vua: 2 người quả thật đều rất tài giỏi, nhưng ta chỉ có 1 người con gái. Hãy cho ta 1 canh giờ để bàn bạc với các quan cho các vị 1 câu trả lời thích đáng. Lạc hầu: Thưa Bệ hạ, hay là chúng ta cho Công chúa bịt mắt bốc thăm! Công chúa: Ta không đồng ý. Hạnh phúc cả đời của ta không thể dựa vào may rủi được. Nhũ mẫu: Thưa Bệ hạ, hay là chúng ta cho Công chúa tung tú cầu. Ai bắt được thì sẽ..
Lạc hầu: Nếu vậy chúng ta nên làm từ đầu, cần gì phải cho họ thi thố tài năng nữa chứ?. Vua: Ta nghĩ như vầy. Cưới đằng nào con gái ta cũng phải chọn 1 chàng rể. Vậy thì, phải có sính lễ cho nhà gái. Ta quyết định bọn họ sẽ đem sính lễ đến xin rước dâu. Ai mang sính lễ đến trước thì lấy được con gái ta.. Công chúa: Thưa cha, con muốn đề nghị phải đưa ra điều kiện lễ vật. Dù sao con cũng là Công chúa của 1 nước, không thể để họ muốn đem cái gì đến để lấy con cũng được.. Vua: Ừm.. Con nói cũng phải. Vậy con muốn lễ vật là gì?. Công chúa: Thưa cha, con đã nghĩ ra những lễ vật để thử thách họ.. Công chúa: Con sẽ kết hôn với sính lễ là:. Vua: 100 ván cơm nếp, 200 tập Bánh chưng, voi 9 ngà, gà 9 cựa, ngựa 9 hồng mao là lễ vật ta thử thách 2 vị thần. Sáng ngày mai, ai đem đủ sính lễ đến trước thì sẽ được rước dâu về. Ý ta đã quyết 2 người thấy thế nào?.
Sơn Tinh: Tôi đồng ý thưa Hùng Vương. Vua: Còn thuỷ thần? Người thấy sao? Thuỷ Tinh: Chẳng lẽ thần biển cả tối thượng lại không đủ quyền phép tìm ra những lễ vật đó hay sao? Thuỷ Tinh: Được, ta đồng ý. Xin được hẹn Ngài ngày mai! Sơn Tinh: Xin được hẹn Ngài ngày mai! Thuỷ Tinh: Voi 9 ngà, gà 9 cựa, ngựa 9 hồng mao? Đúng là thiên vị! Thứ đó đều sống ở trên cạn, trong địa bàn của Sơn Tinh. Rõ ràng là muốn làm ta bẽ mặt mà! Rắn: Chủ nhân! Chủ nhân ơi! Đừng có giận mà! Ngài thần thông quảng đại. Ngài sẽ tìm thấy bất cứ lễ vật nào. Chúng ta đâu phải đã hết cách. Thuỷ Tinh: Nhưng mà tên Sơn Tinh sẽ tìm thấy trước ta. Trong chuyện lễ vật này, nhất định có sự thiên vị của Công chúa.
Rắn: Nếu họ đã thiên vị nhau vì tình riêng như vậy, thì sao chúng ta không làm gì đó để chắc chắn Sơn Tinh thua cuộc? Thuỷ Tinh: He Phải rồi, ta không nghĩ ra. Vậy ngươi hãy lo liệu chuyện đó, còn ta thì lo sính lễ ngày mai. Rắn: Tuân lệnh chủ nhân. Sơn Tinh: Ta đã quá chủ quan, không đề phòng bọn tuỳ tùng của Thuỷ Tinh chơi xấu. Sơn Tinh: Nếu giờ làm lại thì không kịp đủ số lượng lễ vật. Nồi niêu cũng đã cũ hết rồi. Ta phải làm sao đây? Thuỷ Tinh: Chậm chạp quá! Mau chân lẹ tay lên! Muốn ta thua tên người rừng Sơn Tinh đó chứ gì! Rắn: Chủ nhân! Chủ nhân! Xin hãy bớt giận! Thần đã làm tròn nhiệm vụ. Sơn Tinh ít nhất phải mất 1 ngày mới có thể hoàn tất thử thách này. Phần thắng về tay Ngài là chắc rồi.
Thuỷ Tinh: Được lắm! Được lắm! Ngươi đúng là trợ thủ đắc lực của ta! Mau giúp ta chuẩn bị lễ vật kẻo không kịp! Lạc hầu: Nhí, con lại lén ông nội chạy đi đâu đây? Nhí: Con muốn hái hoa quỳnh làm trà cho ông nội. Lạc hầu: Con còn nhỏ. Giờ này phải đi ngủ sớm, không nên lang thang bên ngoài lúc khuya, con có nghe chưa? Đa tạ sơn thần lại cứu cháu tôi! Vào lúc này, không phải Ngài đang chuẩn bị lễ vật sao? Sơn Tinh: Tôi đã chuẩn bị, nhưng đang làm thì bị nhóm tuỳ tùng của Thuỷ Tinh chơi xấu. Xin Lạc hầu và người dân trong vùng giúp đỡ cho tôi! Sơn Tinh: Dân làng xin hãy thứ lỗi vì đã gọi mọi người vào lúc đêm khuya thế này! Nhưng tôi cần sự giúp đỡ của mọi người! Dân làng: Thôi xin sơn thần cho chúng tôi ngủ sớm, mai còn làm việc.
Lạc hầu: Mọi người hãy nghe tôi! Tuy đây là cuộc so tài giữa 2 vị thần nhưng thuỷ thần đã chơi xấu Sơn thần. Liệu khi Công chúa lấy 1 người như vậy sau này người ấy sẽ là Vua của đất này, 1 vị vua dối trá như vậy liệu mọi người có thể còn được sống ấm no hay không? Dân làng: Ờ, đúng rồi đó! Đúng rồi! Lạc hầu: Từ trước đến nay, sơn thần đều lo lắng, giúp đỡ cho mọi người. Nếu chúng ta góp mỗi người một tay để giúp Sơn thần trở thành rể hiền của Vua Hùng thành đồng minh đắc lực cho nước ta chẳng phải chúng ta sẽ được hưởng thái bình lâu hơn à? Nhí: Con sẽ giúp Sơn thần vì Sơn thần đã cứu con. Dân làng: Thưa ngài Lạc hầu, lời của Người nói rất chí lý! Không lẽ người lớn chúng tôi lại không hiểu chuyện bằng 1 đứa bé con sao? Chúng tôi xin trợ giúp Sơn thần.
Dân làng: Giúp đỡ Sơn thần! Giúp đỡ sơn thần! Sơn Tinh: Cảm ơn Lạc hầu. Giờ ta phải đích thân đi mượn tiên giới để tìm voi, gà và ngựa quý kẻo không kịp. Nhũ mẫu: Công chúa ơi, Người làm ơn ngồi yên đi! Tóc cô dâu theo đúng nghi lễ phải mất 2 canh giờ để hoàn thành đó. Nếu Người cứ nhúc nhích như vậy á thì khi tân lang đến chưa xong đâu. Công chúa: Nhưng mà con lo lắng quá nhũ mẫu ơi. Nhũ mẫu: Cô dâu đặc biệt là Công chúa cô dâu thì phải thật uy nghi và điềm đạm. Sao Người có thể mất bình tĩnh như vậy được? Công chúa: Nhưng con lo lắm! Lính: Tân lang đã đến! Nhũ mẫu: Công chúa ơi, không được! Cái đầu búi kiểu truyền thống công phu của ta! Hơi
Công chúa: Chết rồi! Mau nhanh lên đi nhũ mẫu ơi! Cho con xin lỗi, Người nhanh tay lên! Vua: Tạ ơn trời đất và tổ tiên bao đời đã phù hộ sông núi đất nước này. Nay ban cho Mị Nương 1 người chồng tốt và cho quốc gia 1 láng giềng thân thiện, 1 người bảo hộ vững chắc. Thuỷ Tinh: Thưa Hùng Vương, hãy nói cho ta biết chuyện này là thế nào? Lạc hầu: Thưa Thuỷ thần tôn kính. Ngài thấy đó, Sơn thần đã đến trước Ngài với đầy đủ lễ vật nên Vua của tôi phải giữ lời, gả Công chúa cho Ngài ấy. Thuỷ Tinh: Các ngươi rõ ràng là muốn sỉ nhục ta. Thù này không trả, ta không phải là Thuỷ Tinh nữa. Sơn Tinh: Thuỷ Tinh, ngươi thua rồi còn muốn làm gì nữa? Nếu muốn đánh thì 2 ta cùng đánh. Đừng làm hại đến dân lành! Thuỷ Tinh: Ta phải nhấn chìm tất cả.
Sơn Tinh: Thưa cha, cha mau đưa dân lành lên núi lánh nạn, rồi cho dàn trận chuẩn bị nghênh chiến với Thuỷ Tinh. Con phải đuổi theo hắn ngay!. Sơn Tinh: Nàng đừng lo! Ta sẽ không sao đâu, nàng hãy đưa mọi người lên núi tránh bão đi!. Nhũ mẫu: Sơn Thần đã nói vậy, chúng ta mau đi thôi Công chúa!. Vua: Mị Nương! Con mau di tản bảo vệ người già, phụ nữ và trẻ em lên núi đến chỗ an toàn cùng các Lạc hầu, Lạc tướng. Mau cùng ta đắp đê, dàn trận chuẩn bị nghênh chiến với Thuỷ Tinh.. Công chúa: Mau lên! Người già, phụ nữ và trẻ em, mau lên núi lánh nạn!. Công chúa: Thế nước dâng cao, Thuỷ Tinh lại mưu mô, xảo quyệt. Cha và mọi người hãy cẩn thận! . Lạc hầu: Mau đem bao cát qua đây! Bên kia hãy làm dàn tre chặn chắc các hướng sông suối! Hãy sẵn sàng, bọn chúng sắp tới nơi rồi!. Thuỷ Tinh: Nhấn chìm chúng xuống đáy biển cho ta!.
Sơn Tinh: Giữ vững đội hình! Tấn công! Lính: Tấn công! Thuỷ Tinh: Nhà ngươi! Các ngươi! Sơn Tinh: Thuỷ Tinh cũng đã kiệt sức rồi! Thuỷ Tinh, người đừng cố chấp nữa! Hãy nhìn vào tổn thất của Thuỷ tộc nhà ngươi đi! Ngươi đánh được chúng ta thì quân của ngươi cũng chẳng còn được toàn vẹn nữa. Rắn: Thưa chủ nhân! Thần bị thương, không biến hình nổi nữa rồi. Quân ta thì bị chặn đánh, mắc cạn ở cửa sông. Sắp nghẹt thở rồi, chủ nhân ơi! Thuỷ Tinh: Tên Sơn Tinh được lắm! Hôm nay ta sẽ rút binh bảo toàn lực lượng, nhưng ngươi hãy nhớ đấy, ta sẽ còn quay lại rửa thù này! Công chúa: Thấy chồng bình an, thiếp mừng lắm! Vua: Con rể của ta, may mà nhờ có con. Nhờ có Sơn thần bảo vệ, chúng ta đã vượt qua được thiên tai lần này. Mọi người hãy cùng cảm ơn Sơn thần và chúc cho sơn thần và Công chúa được hạnh phúc trăm năm.
https://youtu.be/D2bQ6uILQjMCỔ TÍCH VIỆT NAM SƠN TINH THUỶ TINH Ngày xửa ngày xưa, vua Hùng thứ 18 có cô con gái vô cùng xinh đẹp tên là Mị Nương. Nhà vua đã già yếu nhưng thương dân như con nên cả hai cha con thường xuyên thăm hỏi và giúp đỡ người dân. Nhũ mẫu: Công chúa, Người